Khi Met Gala 2026 công bố chủ đề Costume Art, đó không chỉ là lời tôn vinh trang phục mà còn là khẳng định vị thế của thời trang như một hình thức nghệ thuật, mở ra đối thoại về cơ thể, thẩm mỹ và văn hóa đương đại.
Lần đầu tiên trong lịch sử, The Costume Institute được đặt tại không gian trưng bày cố định ngay cạnh Great Hall của The Metropolitan Museum of Art. Sự thay đổi này mang tính biểu tượng mạnh mẽ. Thời trang không còn nằm ở vị trí bên lề hay tồn tại như triển lãm tạm thời, mà chính thức bước vào trung tâm nhận thức nghệ thuật của bảo tàng. Điều đó cho thấy thời trang đã vượt khỏi vai trò của một thực hành ứng dụng để được nhìn nhận như một hình thái nghệ thuật có hệ tư duy, lịch sử và ngôn ngữ riêng.
Costume Art và sự dịch chuyển của hệ quy chiếu văn hóa
.png)
Nguồn ảnh: tổng hợp
Costume Art xuất hiện trong bối cảnh thời trang đang được tái định nghĩa như một thực thể thẩm mỹ độc lập. Trang phục không còn chỉ gắn với công năng sử dụng mà trở thành phương tiện tư duy, phản ánh xã hội, quyền lực, giới tính và những biến động văn hóa của từng thời kỳ.
Met Gala 2026 vì thế không chỉ là một sự kiện thời trang, mà là cánh cửa mở ra cách đọc mới về thời đại. Khi thời trang được đặt ở trung tâm văn hóa, người xem buộc phải tiếp cận nó bằng những phương pháp khác với hội họa hay điêu khắc truyền thống. Trang phục trở thành văn bản thị giác sống, nơi hình thể, chất liệu và chuyển động cùng nhau tạo nghĩa.
Cơ thể như trục xuyên suốt lịch sử nghệ thuật
Andrew Bolton lựa chọn trình bày Costume Art như một khái niệm đứng độc lập, không kèm theo phụ đề diễn giải. Khi không bị định hướng bởi hệ thống giải thích sẵn có, khái niệm này được trao quyền tự tồn tại và tự kiến tạo ý nghĩa.
.png)
Nguồn ảnh: tổng hợp
Trong nhiều thế kỷ, thời trang bị xếp vào nhóm nghệ thuật ứng dụng, nơi giá trị thẩm mỹ thường đứng sau công năng. Cách tiếp cận này vô tình làm suy giảm bản chất động và tính xã hội của thời trang. Costume Art xuất hiện như một sự phản biện, khẳng định rằng thời trang không cần được hợp thức hóa bằng tiêu chí của mỹ thuật truyền thống, bởi nó gắn chặt với đời sống và cơ thể con người.
.png)
Nguồn ảnh: tổng hợp
Thời trang chỉ thực sự hoàn thiện khi được mặc lên cơ thể. Một thiết kế không sống trọn vẹn trong tủ kính, mà cần nhịp thở, chuyển động và tương tác để trở thành chỉnh thể thẩm mỹ.
Cơ thể đa dạng và sự phá vỡ chuẩn mực thị giác
Triển lãm mở rộng khái niệm cơ thể vượt khỏi những hình thể lý tưởng hóa quen thuộc. Bên cạnh cơ thể cổ điển hay khỏa thân, những dạng cơ thể từng bị đặt ngoài trung tâm cũng được đưa vào diễn ngôn. Cơ thể già nua, cơ thể mang thai hay cơ thể giải phẫu được nhìn nhận như đối tượng thẩm mỹ ngang hàng.
.png)
Nguồn ảnh: tổng hợp
Sự lựa chọn này mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Cơ thể không còn bị khóa trong chuẩn mực thương mại về tuổi trẻ hay tỷ lệ lý tưởng, mà được trả lại tính đa dạng tự nhiên và chiều sâu văn hóa. Mỗi cơ thể mang theo dấu vết của thời đại đã tạo ra nó, từ niềm tin, quyền lực đến những lo âu xã hội.
Không có cơ thể, nghệ thuật không thể mô tả thế giới. Và không có cơ thể, thời trang không thể tồn tại.
Giao điểm giữa thời trang và nghệ thuật
Costume Art tạo ra những cuộc đối thoại trực quan giữa trang phục và các tác phẩm nghệ thuật. Khi một thiết kế thời trang được đặt cạnh hội họa hay điêu khắc, mối quan hệ về hình thể, chất liệu và ý niệm trở nên rõ nét.
.png)
Nguồn ảnh: tổng hợp
Những đối chiếu này không mang tính minh họa, mà là phép thử tư duy. Trang phục trở thành bản thảo sống, tác phẩm nghệ thuật là luận cứ thị giác, còn người xem giữ vai trò diễn giải. Triển lãm vận hành như một luận văn thị giác kéo dài hàng nghìn năm, nơi hình thể con người là trục kết nối xuyên suốt các nền văn minh.
Những hứa hẹn cho thảm đỏ Met Gala 2026
Với một chủ đề mở như Costume Art, thảm đỏ Met Gala 2026 được dự đoán sẽ trở thành không gian thử nghiệm giàu sáng tạo. Không có khung diễn giải cố định, các nhà mốt và ngôi sao được tự do khai thác mọi lớp nghĩa của trang phục và cơ thể.
.png)
Nguồn ảnh: tổng hợp
Những silhouette lấy cảm hứng từ hình thể cổ điển, kỹ thuật draping gợi nhớ điêu khắc Hy Lạp, các hướng tiếp cận illusion, body mapping hay những cấu trúc điêu khắc phóng đại đều có khả năng xuất hiện. Đây cũng là thời điểm để các giám đốc sáng tạo mới định hình tiếng nói thẩm mỹ và bản sắc cá nhân.
Sau cùng, những nhà thiết kế avant garde sẽ tiếp tục phá vỡ giới hạn, biến thảm đỏ thành không gian thử nghiệm cho những ý niệm cực đoan về hình thể và trang phục. Costume Art vì thế không chỉ là chủ đề của một đêm tiệc, mà là tuyên ngôn về mối quan hệ không ngừng vận động giữa thời trang, cơ thể và nghệ thuật trong dòng chảy của thời đại.
Bình luận